Tuesday, September 15, 2015

Loaves and Fishes


Tiếng Việt dưới đây...

There was a time during my college years when I went through a depressive phase. I didn't see the meaning and  purpose in life but a life full of sins and sorrows. I woke up to the morning with a sense of gloom and a constant weight on my chest; my heart felt twisted and frail. I sobbed. I felt hopeless at times and life to me became meaningless. I often wondered why we're afraid to die but choose to live in a world full of worries and stress and knowing all the while that we're going to die someday. Though I was surrounded by a loving family and great friends, it didn't stop me from feeling lonely, sad, and inferior.

Life lacked purpose.

During my freshman year, I worried about life too much and made mine miserable;  I was burdened by unnecessary stress. Whenever I saw homeless people standing on the streets begging for money or sleeping on the ground, it tugged at my heart and my eyes would tear up. I pitied them and worried that I would end up like one of them.

A couple years later, I took a philosophy class; it gave me a different perspective. This marked the beginning of a new path for me. The first twenty years of my life, I was a buddhist, but I've always been curious about christianity and had the opportunity to explore this religion a little more through the writings of philosophers and readings from the bible. The more I learned about God's love and the forgiveness of sins through the sacrifice of Jesus Christ, I found peace and purpose. I acknowledged Him and He directed my path.

During this time, I also met the love of my life who has been guiding  me through the winding path of life. He's taught me so much about love, forgiveness, and acceptance towards others and that the meaning of life is not just predicated on what we do for ourselves, but more so in what we can do for others.  He is the kind of person who would offer a stranger a  ride to work when her car broke down in the middle of the road. He's a humble and a selfless man who would take a moment to buy a homeless man a meal when rushing home after a long hectic day at work.  He's the kind of person you can count on when push comes to shove.

I'm grateful.

Now that we have two daughters, I want to cultivate the values of love, sharing, kindness, and compassion in their lives. Our hope is that they can see that there's significant joy and fulfillment in helping others.

Two Thanksgivings ago, I took my daughters to the Sacramento Loaves and Fishes. They got to meet many homeless people and visited the Mustard Seed school where homeless children attend. Prior to our arrival, my girls and I took a trip to the flea market and bought some essentials such as socks, shirts, soaps, toothbrushes, toothpastes for these children. My daughters packed them up in individual bags and I drove them to the Mustard Seed school the next morning to deliver them to the children.






reflection note from my older daughter

We made another trip to Loaves and Fishes this past July. We went to store to buy snacks and drinks for the children. I'm so grateful that my girls are always excited when it comes to giving and helping the less fortunate. It's really a thing of beauty. I hope it's something they'll treasure when they become adults and continue to give . . . and give more abundantly.


It was around noon when we arrived at Loaves and Fishes. As always, we saw the homeless walking around the campus. Some were lining up to receive meals and living essentials. My girls were curious about where the children sleep at night and were surprised to find out that some children sleep on the streets, some sleep in the cars, and the rest stay in the shelter. During the day, these children gather here for school, food, and showers.



This time, we didn't get to see the children as they went swimming at a community pool located at the nearby Mckinley Park. Instead the lady gave us a tour around the Mustard Seed school and showed the girls the classrooms and explained to my girls how things work around here.

This early September, we prepared lunch bags full of goodies, fruit, drinks, and warm sandwiches and delivered them to the children at Sacramento Loaves and Fishes. My girls were disappointed that they were not able to come with me because it fell on a weekday and they had to attend school.




It was 10:30 am when I arrived at the Sacramento Loaves and Fishes.  The children were still in class learning and again I didn't get to see them.  This picture below shows where they have lunch everyday.


My next plan is to recruit a crew to prepare and serve hot lunch to all those who come to Loaves and Fishes.


My girls didn't fully understand why people are homeless and for many of us, we couldn't fathom that idea either given the bounty of this country. But no matter what circumstances led them to this state, we have an opportunity to make a difference and maybe kindle a flicker of hope. Rest assured that these people will never know your name, how hard you have worked to earn your money or what hardships you may have endured, but I believe that no good work will be in vain. Learning to give begets meaning and purpose. The beauty in giving is that we can be complete strangers and yet with a seemingly simple act can restore faith and move mountains.

"You are the light of the world. A city that is set on a hill cannot be hidden." Matthew 5:14 NKJV
*



Có một thời gian trong suốt những năm đại học khi tôi đã trải qua một giai đoạn trầm cảm. Tôi không nhìn thấy ý nghĩa và mục đích trong cuộc sống mà chỉ là một cuộc sống tràn đầy tội lỗi và thương đau. Mỗi sáng thức dậy, tôi cảm nhận rõ nơi trái tim mình một nỗi cô đơn, sự muộn phiền gieo nơi đáy mắt, có cả sự yếu đuối run rẩy trong ý nghĩ cho những điều sắp đến với mình. Tôi không nghĩ được gì nhiều hơn. Và tôi đã khóc cho chính sự bế tắc của bản thân. Tôi thật sự vô vọng và thấy cuộc sống vô nghĩa đến nhường nào; rồi tự hỏi tại sao chúng ta sợ chết nhưng chọn để sống trong một thế giới đầy lo âu và căng thẳng khi biết rằng rồi có một ngày, mỗi chúng ta đều sẽ trở về với cát bụi. Dù tôi được bao bọc bởi một gia đình yêu thương và những người bạn tuyệt vời, nhưng điều đó cũng không ngăn cản tôi khỏi cái cảm giác cô đơn, buồn chán và thấp kém.

Cuộc sống của tôi thiếu mục đích! 

Năm đầu tiên bước vào đại học, tôi luôn lo lắng về cuộc sống và tương lai quá nhiều và đã làm cuộc sống của tôi thật đáng thương; Tôi đã bị đè nặng bởi sự căng thẳng không cần thiết. Bất cứ khi nào tôi thấy những người vô gia cư đang đứng trên đường phố xin tiền hoặc ngủ trên mặt đất, trái tim tôi quặn đau và đôi mắt tôi xé cay. Cảm giác thương xót thêm phần lo lắng cho số phận của tôi sẽ giống như họ! 

Hai năm sau đó, tôi lấy lớp học triết học; nó đã cho tôi một cái nhìn khác. Điều này đánh dấu sự khởi đầu của một con đường mới cho tôi. Hai mươi năm đầu tiên của cuộc đời tôi, tôi là một phật tử, nhưng tôi luôn tò mò về Kitô giáo và tôi đã có cơ hội để khám phá tôn giáo này với một chút chiều sâu về tín ngưỡng thông qua các tác phẩm của các triết gia và đọc kinh thánh. Càng học được về tình yêu của Thiên Chúa và sự tha thứ tội lỗi bằng sự hy sinh của Chúa Giêsu Kitô, tôi tìm được sự bình yên và mục đích. Tôi thừa nhận Ngài và Ngài chỉ đạo con đường tôi đi. 

Trong thời gian này, tôi gặp được một nữa của đời tôi, anh đã hướng dẫn tôi vượt qua những con đường quanh co của cuộc sống. Anh đã dạy tôi rất nhiều về tình yêu, sự tha thứ, chấp nhận đối với người khác và rằng ý nghĩa của cuộc sống không chỉ khẳng định dựa trên những gì chúng ta làm cho chính chúng ta, nhưng nhiều hơn như vậy trong những gì chúng ta có thể làm cho người khác. Anh là người sẵn sàng dừng xe để giúp người lạ đi xe quá giang đến nơi làm việc khi xe của họ bị hỏng giữa đường. Anh khiêm tốn và giàu lòng vị tha, và là người sẵn sàng bỏ một chút thời gian quí báu của mình để ngừng chân mua cho người đàn ông vô gia cư một bữa ăn tối khi anh đang vội vã về nhà sau một ngày làm việc bận rộn. Anh là người mà ai cũng có thể dựa vào khi cần sự giúp đỡ. 

Tôi rất biết ơn. 

Giờ đây chúng tôi có hai nhóc tì, tôi muốn trao dồi những giá trị tích cực của tình yêu, sự chia sẻ, lòng tốt và lòng từ bi trong cuộc sống của con. Tôi hy vọng rằng hai con có thể thấy được rằng có nhiều niềm vui đáng kể trong việc giúp đỡ những người khác. 

Lễ tạ ơn hai năm về trước, tôi dẫn hai nhóc tì vào sở từ thiện Loaves and Fishes ở thành phố Sacramento nơi tôi sống. Chúng đã được gặp gỡ nhiều người vô gia cư trong đó có trẻ em học ở trường Mustard Seed dành cho trẻ em vô gia cư nằm ngay trong sở từ thiện Loaves and Fishes. Trước khi chúng tôi đến, hai nhóc tì và tôi đi một chuyến đến chợ để mua một số mặt hàng thiết yếu như vớ, áo sơ mi, xà phòng, bàn chải đánh răng, kem đánh răng cho các em. Hai nhóc tì gói từng túi quà và sáng hôm sau chúng tôi đến trường Mustard Seed để tặng quà cho trẻ em nơi đây.






Tháng Bảy vừa qua, hai con và tôi đã thực hiện thêm một chuyến đi đến sở từ thiện Loaves and Fishes. Chúng tôi đến chợ để mua ẩm thực và nước uống cho trẻ em ở đây. Tôi rất biết ơn vì thấy con gái tôi luôn hớn hở khi nói đến việc cho và giúp đỡ những người kém may mắn. Đó thực sự là một cái đẹp. Tôi hy vọng đó là một điều con tôi sẽ trân trọng khi chúng trưởng thành và tiếp tục cho. . . và cho nhiều hơn.


Đó là vào khoảng giữa trưa khi con và tôi đến Loaves and Fishes. Như mọi khi, chúng tôi thấy những người vô gia cư đi bộ xung quanh khuôn viên Loaves and Fishes. Một số người đang xếp hàng để nhận thực phẩm và đồ dùng cần thiết. Con gái của tôi đã tò mò về nơi trú ẩn của những trẻ em vô gia cư và đã rất ngạc nhiên khi biết rằng một số trẻ em ngủ trên đường phố, một số ngủ trong xe hơi, và phần còn lại ngủ ở trại trú ẩn dành cho người vô gia cư. Vào ban ngày, các em tụ tập ở đây để học, ăn uống và vệ sinh.



Lần này, chúng tôi không gặp được các em vì các em đang bơi tại một hồ bơi công cộng nằm trong công viên Mckinley lân cận. Thay vào đó, chúng tôi được đưa đi tham quan một vòng quanh trường Mustard Seed và các lớp học của các em.  

Đầu tháng Chín này, con và tôi chuẩn bị những túi giấy đựng đầy bánh, trái cây, nước uống, và bánh sandwich rồi đem đến cho các trẻ em tại Loaves and Fishes. Hai nhóc tì đã thất vọng vì không thể đến đó với tôi bởi vì ngày hôm đó là ngày trong tuần và hai nhóc phải đi học.  




Khi tôi đến Loaves and Fishes là 10:30 sáng. Những đứa trẻ đang học trong lớp và một lần nữa tôi không gặp được các em. Bức ảnh này dưới đây là nơi các em ăn trưa hàng ngày.


Kế hoạch tiếp theo của tôi là sẽ lập một nhóm để chuẩn bị và phục vụ bữa ăn trưa cho tất cả những người vô gia cư đến Sacramento Loaves and Fishes.


Nhóc tôi không hoàn toàn hiểu được tại sao có người vô gia cư và đối với nhiều người trong chúng ta cũng không thể hiểu làm thế nào một người sống trong một đất nước hào phóng, giàu lòng trắc ẩn và vị tha có thể trở thành vô gia cư. Nhưng bất cứ tình huống nào đã đưa đẩy họ đến hoàn cảnh này, chúng ta có một cơ hội để làm một sự khác biệt và có thể đốt một tia hy vọng. Chắc chắn rằng những người này sẽ không bao giờ biết tên của bạn, họ sẽ không biết bạn phải làm việc cực nhọc ra sao để kiếm tiền, hoặc những khó khăn mà bạn đang phải chịu đựng, nhưng tôi tin rằng không có công việc tốt sẽ trở nên vô ích.  Học cách cho đi để tạo ra ý nghĩa và mục đích. Cái đẹp của sự cho đi là chúng ta có thể là người hoàn toàn xa lạ và chỉ cần một hành động thật đơn giản, chúng ta có thể khôi phục lại niềm tin và chuyển núi dời non. 

"Các ngươi là sự sáng của thế gian; một cái thành ở trên núi thì không khi nào bị khuất được." Mác 5:14

4 comments:

  1. This is simply beautiful and inspiring

    ReplyDelete
  2. Loan, I know you have connections in Vietnam, can your team take a look at this article and see if you can help. I would like to help this little girl. Thank you. Be Tran

    http://m.afamily.vn/doi-song/cau-chuyen-cam-dong-ve-co-be-11-tuoi-hai-sen-kiem-tien-nuoi-cha-20150920081026870.chn

    http://m.afamily.vn/doi-song/ve-tham-xom-ba-khong-cua-be-gai-hai-sen-lay-tien-nuoi-cha-20150920070067.chn

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hi Be,
      All the kids in this village need help especially the little girl. I will ask someone who lives in Saigon to look into it. Thanks for sharing the link.

      Delete
  3. I love your story. Very touching and inspiring. I'm impressed of how you sow seeds of charity in your kids early on. Well done! Hope you and your family continue to shine light into so many people who have lived in shadow of darkness. God bless!

    ReplyDelete